Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

Cafe cuối tuần và Giáo Hoàng

Khi bạn uống 1 ly cafe vào buổi sáng, hãy gửi lời cảm ơn tới Giáo hoàng Clement VIII nha.
Ông ấy nà
Vì ...

Cafe được biết đến lần đầu tiên trên thế giới cách đây 600 năm ở Trung Đông. Một trong những người ưa chuộng cafe sớm nhất là những tín đồ theo đạo Hồi. Họ luôn phải thức suốt đêm để làm lễ thờ cúng. Khi cafe trở nên thông dụng thì cũng là lúc nhiều vấn đề gây tranh cãi nảy sinh. Lo sợ những quán cafe mọc lên ở khắp mọi nơi sẽ là địa điểm tập hợp các phần tử chống đối, chính quyền tại Mecca và Cairo đã cố gắng cấm loại đồ uống này. Và việc cấm đoán này ko mang lại hiệu quả gì. 


Khi cafe du nhập vào Châu Âu năm 1500, các tu sĩ tại Vatican chỉ ra rằng đó là loại đồ uống đáng ghê tởm của quỷ Satan (Thiệt hong ta, nhưng mà tuj cũng phái uống cái này lém đóa  ), của những kẻ theo Hồi giáo chống lại đạo Thiên Chúa. Vì thế, nó bị cấm. Khi Giáo hoàng Clement VIII đến, ông nếm thử hạt cafe và rất thích. Ông đã ban phước cho loại hạt này (Thanh kiu ông nhìu lém lém lun)
Ông nói: "Đồ uống của quỷ Satan thật là ngon. Thật đáng tiếc nếu chỉ để những người không theo đạo dùng nó. Chúng ta sẽ chơi lại quỷ Satan bằng cách rửa tội cho loại đồ uống này".
Với lời ban phước của Giáo hoàng, cafe nhanh chóng chinh phục Châu Âu và trở thành thức uống buổi sáng được ưa thích cho đến ngày nay.
Một điều nữa cũng khá thú vị là .. Khi sự suất hiện của các quán Starbuck tràn ngập trên đường phố bạn có thể nghĩ đây là thời đại hoàng kim của cafe nhưng không gì có thể sánh được với sự ưa chuộng nó ở Trung Đôn g vào những năm 1500. Tại Thổ Nhĩ Kỳ, một phụ nữ có thể ly dị chồng nếu anh ta không cung cấp đủ cafe cho cô ta.  (Việt Nam mềnh chắc hỏng cóa dzụ này đâu há pà kon )

Nỗi nhớ

Thói thường, người ta sống và nhớ đến nhau vì cái nghĩa cái tình. Tôi đã sống trọn vì cái tình cái nghĩa đó, sống với cái nợ cái duyên mà tôi vẫn thường nói "món nợ lớn nhất của đời người là món nợ tình cảm" ...

Chẳng màu mè, chẳng văn hoa, cũng chẳng rào trước đón sau, tôi và Miền Cát Trắng cứ nói chuyện theo lẽ tự nhiên như anh em một nhà khi cả 2 tình cờ gặp nhau đang online, câu chuyện lúc nào cũng rôm rả ...

Cái tình cái nghĩa này, chẳng phải yêu đương trai gái, nó nhẹ nhàng, bay bổng ... tôi thích cái hay trong mối quan hệ này và thích bài thơ anh gửi như 1 sự trùng hợp ngẫu nhiên vì "Bây giờ đã là cuối tháng tám - Bước chân em xa rồi - Không còn vang tiếng vọng ..."

NỖI NHỚ
Nỗi nhớ cháy bùng lên
Đóm lửa điếu thuốc lá lụi tàn trong đêm
Tôi ngồi im lặng bên thềm
Tiễn chân mùa hạ đi
Bây giờ đã là cuối tháng tám
Bước chân em xa rồi
Không còn vang tiếng vọng

Nỗi nhớ muộn màng tiếng chim kêu
Tôi ôm đàn hát giữa quạnh hiu
Đàn rung lên những cung trầm
Niềm đau âm thầm
Người đi xa
Kỷ niệm rồi cũng phôi pha
Nỗi nhớ vời vợi
Sương lạnh lúc nửa đêm
Vầng trăng tôi quạnh quẻ nơi nầy
Vầng trăng em cất giấu ở đâu ?
Vầng trăng tháng tám rơi nhanh xuống vực sâu
Trời mưa mau
Sao mình không thể xích lại gần nhau

Nỗi nhớ thiết tha
Cơn gió lốc cuộc đời đi qua
Tôi không còn ...

Nếu


Nếu một ngày,
Không còn em bên cạnh
Anh ...
Trầm tư trong khói thuốc
Hay đỏ mắt nhớ thương!

Nếu một ngày,
Không còn em bên cạnh
Anh …đừng buồn,
Đừng mắt lệ khóc thương …

Nếu một ngày,
Không còn em bên cạnh
Anh hãy bước hết quãng đời còn lại
Và nghĩ rằng em luôn ở bên anh …
                                   
 Ngọc Anh

Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

Không đề


 Không đề 1

Đối diện một đôi mắt
Nhói buốt một nỗi đau
Xin đừng nhìn như thế
Nỗi buồn sẽ nhân đôi
Đôi mắt không thể hiểu
Trái tim một nỗi niềm ...


Không đề 2

Có những lúc nỗi buồn chợt đến
Bỗng nhận ra mình quá cô đơn
Giữa bốn bề không gian tĩnh lặng
Một vì sao chợt tắt, vì đâu?


Không đề 3

Một cộng với một là hai
Là em là anh đó!
Một cộng với một thành đôi
Là em là anh đó lẫn vào nhau ...

 

Anh và Em


Khi anh và em
Hai chúng ta bước đến một ngã đường
Khúc ngoặc cuộc đời chia em và anh thành hai lối
Nhói buốt trái tim em về phương nam
Giá lạnh cuộc đời anh ở lại phương bắc
Thời gian vụt trôi ...
Tháng bảy mưa ngâu bắc cầu ô thước
Ngưu Lang - Chức Nữ tương phùng
Còn anh và em của hai miền xa lắc
Dẫu mưa ngâu giăng kín trời

Nam - Bắc vẫn hoài xa

Ngọc Anh

Dấu lặng


Và em đã gặp anh!

Câu đầu tiên anh hỏi:

Sao em lại làm thế?
Anh đã sai ở đâu?
Em không nói được gì
... Chỉ nhìn anh ... thương lắm!

Mình không thuộc về nhau
Trong phạm trù hiện thực ...

Anh dẫu rất ở gần ...

Nhưng ngàn trùng xa cách ...

Ngọc Anh

Không thể và có thể


Và đến lúc em chợt nhận ra
Thảng thốt ...
... Giật mình
Đã muộn rồi!
Điều tưởng chừng không thể
Đã trở thành có thể ...
Anh lặng lẽ xa em
Không một lời từ tạ.
Nước mắt em rơi
Thay lời tiễn biệt
Cho em và cho anh
Điều tưởng chừng không thể
Đã trở thành có thể ...

Ngọc Anh

Hoa Xuyến Chi


Hôm rồi lên thăm mộ anh, em lại mang hoa Xuyến Chi cấm vào lọ... Em biết anh thích thế mà ...  Vì ngày xưa em và anh thường ngắm hoa này khi có dịp mình ở bên nhau ...


  
Lần nào lên thăm anh, em cũng kể truyền thuyết hoa Xuyến Chi cho anh nghe anh có chán không? Chắc là không rồi, vì lần nào cũng thấy anh cười rất tươi sau khung hình ...
 
 

…Chuyện kể rằng, ngày xưa Xuyến Chi là một cô gái xinh đẹp trắng trong. Nàng yêu một chàng nông dân điển trai, lực lưỡng. Ngày ngày, chàng trai thường bày tỏ tình yêu với nàng bằng cách hái tặng nàng một bó hoa trắng – loài hoa dại nở trên ruộng đồng, nơi chàng trai mỗi ngày chăm chỉ vun trồng gặt hái mùa màng.


Nhưng họ gặp chuyện tình ngang trái. Cha mẹ Xuyến Chi đã không đồng ý cho nàng lấy chàng trai nghèo nông dân làm chồng, mà muốn ép gả nàng cho nhà quyền quý cao sang. Thuyết phục cha mẹ không được, nên trước đêm tân hôn, nàng đã trốn thoát khỏi lầu son cung cấm để tìm đến với người yêu. Rồi hai người đã cùng dắt tay nhau chạy trốn. Họ chạy mải miết cho tới tận miền đồi núi xa xăm, nơi chỉ có hai người với chim muông hoa lá, thì mới dừng lại và quyết định xây tổ ấm bên nhau tại miền sơn cước non ngàn xinh đẹp.
 

Chẳng may cho Xuyến Chi, nữ thần của các loài hoa đã nhìn thấy và đem lòng mê mẩn trước vẻ khôi ngô tuấn tú của chàng trai, nên đã cố tình lập mưu quyến rũ cho bằng được. 
 

Hôm sau, khi chàng trai vào rừng săn bắt, chàng gặp một con hoẵng và mải miết cầm cung đuổi theo. Đuổi mãi, đuổi mãi cho tới khi không thấy bóng dáng con hoẵng đâu nữa, thì chàng bắt gặp một cung điện nguy nga ngự trong rừng sâu. Tò mò, chàng bước vào trong, thì gặp nữ chủ nhân là một bà chúa rừng xinh đẹp.


Bà nữ chúa mời chàng một ly rượu ướp bằng hương các loài hoa rừng. Chang trai ngấm men rượu và đê mê trong vòng tay của bà nữ chúa. Sáng hôm sau tỉnh giấc, thấy mình đã phạm sai lầm nên chàng rất lấy làm hối tiếc. Nhưng bà nữ chúa các loài hoa đã đưa cho chàng một chiếc vòng tay cẩm thạch và động viên:
- Chàng hãy về đưa cho vợ mình và nói rằng do giúp đỡ người đi đường nên về trễ và món quà là do họ tặng.


Chàng trai nghe theo, nàng Xuyến Chi không những không mảy may nghi nghờ chồng, mà còn lấy làm mừng vui khi biết chồnglà người tốt bụng, hay giúp đỡ người khác.


Những ngày sau, dù chàng trai đi mọi ngả trong rừng, thì cuối con đường chàng đến vẫn bắt gặp cung điện lộng lẫy kia. Chàng không hề biết đó là do sự sắp đặt của nữ thần các loài hoa. Rồi sau mỗi đêm truy hoan, chàng lại được nữ thần tặng một một món đồ trang sức quý giá đem về cho vợ.


Cho đến một ngày, nàng Xuyến Chi được chồng đưa cho một chiếc gương soi nạm bạc tinh xảo. Nhưng hỡi ôi! Khi nàng soi vào, thì toàn bộ sự thật về cuộc tình vụng trộm của chồng nàng với bà chúa các loài hoa hiện ra mồn một trong gương.


Nàng xuyến Chi hoảng hốt và đau đớn tột cùng, quẳng chiếc gương soi xuống đất vỡ toang, nàng ôm mặt bỏ chạy thục mạng như người vô định. Hôm sau, chờ mãi không thấy nàng về, chồng nàng lần theo lối nàng đi để tìm vợ. Nhưng càng đi chàng chỉ càng thấy một loài hoa nhuỵ vàng với năm cánh trắng tinh khôi mọc thành bãi dài theo lối chân trời. Nước mắt và máu thịt của nàng Xuyến Chi đã thấm vào loài hoa dại mỏng manh, khiến hoa nở mãi, nở mãi suốt cả triền sông triền suối, trải dài cho tới tận cuối trời…
 
Câu chuyện em kể anh nghe hoài nghe hoài và lúc nào cũng nói em lãng mạn... Ừ thì em lãng mạn để giữ Lửa mà sống tiếp, sống tiếp cho phần đời của anh nữa mà ... hihi...
Lần sau lên thăm anh em lại mang hoa Xuyến Chi lên nữa anh nhé!