Lần này em lên thăm anh là có chuyện muốn nói cùng anh...
Hình như mưa cũng lớn hơn những ngày trước, dội ngược vào mặt em rát buốt... nhưng em vẫn đi..
Ngày mưa nên chẳng còn hoa Xuyến Chi, mưa làm rơi tả tơi từng cánh hoa trắng muốt, Đỗ mai cũng qua mùa chỉ còn trơ cành lá, oằn mình trong gió mưa....
Lên đến mộ anh mưa cũng làm em ướt sũng, di ảnh của anh mưa cũng bạt ướt một phần, em mang khăn tay ra lau cho khô để được nhìn thấy anh rõ hơn và cũng để anh có thể nhìn em, nghe em nói hết chuyện của mình...
Anh thật hiền sau khung ảnh như mọi lần em lên thăm ...
Anh à, em đã yêu người đàn ông vừa kịp đến sau anh như ngày xưa anh nói, ngày còn bên em "Mai này em hãy yêu người đàn ông nào vừa kịp đến sau anh, đừng bỏ mất niềm tin yêu trong cuộc sống, e đáng được hạnh phúc em à" .
Và em đã làm như anh nói, đến với người đàn ông yêu em ... và hy vọng vào điều duy nhất, tình cảm em đã trao là không nhầm chỗ. Em làm thế là đúng phải không anh? ... hãy nhìn em và nói với em rằng em không sai khi quyết định rẽ vào một lối khác ...
Hình như anh đang cười thì phải, nụ cười như có khói phủ qua màng mắt em. Anh cứ tin em luôn bình yên nhé... và em sẽ về thăm anh khi mỗi dịp nghỉ dài ngày... và giữ đúng lời hứa lần nào lên thăm anh em cũng chỉ đi một mình, để kể chuyện anh nghe..
Bài thơ viết vội khi ngược dốc, ướt lướt thước trong mưa em cũng đã đọc và đặt lại bên mộ anh rồi ... Giờ em đi, anh hãy chúc em bình an nhé! cám ơn anh thật nhiều...
Thăm anh chiều mưa gió
Đường dốc ngược màn mưa
Cánh chim chiều mòn mỏi
Giữa bầu trời đơn côi
Lần nào anh cũng thế
Lặng im không nói gì
Nhìn em thật như thể
Anh của ngày hôm qua
Thời gian cứ lướt qua
Như tình anh ngày hạ
Như tình anh ngày mưa
Làm ướt mềm cánh lá
Đường em về thật xa...