Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014
Không đề
Anh!
Em rất muốn
Được một lần khóc trước mặt anh
Để em được dỗ dành như trẻ con khi hờn tủi
Để không phải mủi lòng rồi nuốt ngược vào trong
Em đâu muốn mình lặng lẽ giữa thinh không
Ngồi bó gối nghe giọt rơi buồn bã
Cũng đâu muốn mình thành người xa lạ
Nên muốn một lần nói hết để anh hay
Và muốn được chạm đến một bàn tay
Đặt lên má và nhờ anh lau hộ
"Giọt nước mắt này anh sẽ giữ lại đây!
Thế từ nay em thôi đừng khóc nữa
Có anh rồi hờn tủi gửi theo mây"
Ngọc Anh
Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014
Đêm
Đêm
Lặng lẽ rơi
Từng giọt từng giọt
Mặn đắng một vành môi
Đêm
Phủ lên em
Một màu đặc sánh
Anh nơi nào có hay?
Đêm
Được vùi sâu
Ngủ giấc bình yên
Với em là xa xỉ
Đêm
Rách toan ngực
Ngửa mặt trách ai
Trời cao nào có thấu?
Đêm
Vướn sợi buồn
Gỡ mãi chẳng ra
Sân ga nào cho em?
Đêm
Chùng chình đêm
Dốc ngược vào tim
Những lời ca rát buốt
Đêm
Lại từng đêm
Đặc quánh dội xuống
Em co ro một mình
Ngọc Anh
Lặng lẽ rơi
Từng giọt từng giọt
Mặn đắng một vành môi
Đêm
Phủ lên em
Một màu đặc sánh
Anh nơi nào có hay?
Đêm
Được vùi sâu
Ngủ giấc bình yên
Với em là xa xỉ
Đêm
Rách toan ngực
Ngửa mặt trách ai
Trời cao nào có thấu?
Đêm
Vướn sợi buồn
Gỡ mãi chẳng ra
Sân ga nào cho em?
Đêm
Chùng chình đêm
Dốc ngược vào tim
Những lời ca rát buốt
Đêm
Lại từng đêm
Đặc quánh dội xuống
Em co ro một mình
Ngọc Anh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)