Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

"Không tin, không sống được"


Để hiểu được nhau không phải là điều dễ dàng chút nào...

Xưa nay, em là đứa sống hết lòng vì người khác, với anh cũng thế. Vậy mà, anh lại dùng phép thử để thử em.(Vô tình anh lại làm em nhớ lại chuyện không vui trước đây, người không có tư cách gì với em lại đi "test khả năng chịu đựng của em") Anh làm vậy để làm gì, để được gì? Anh không biết là em rất ghét những điều đó sao! Vì với em, những phép thử đó dù dưới bất cứ hình thức nào thì nó cũng cho thấy anh thiếu lòng tin nơi em, buồn thật!

Khó khăn lắm em mới có thể học cách quên đi những lời nói làm đau lòng mình, quên đi những chuyện không vui đã xảy ra và lấy lại được trạng thái cân bằng cho mình sau những gì đã qua...

Những lúc khó khăn, em cũng chỉ một mình, không muốn để anh phải lo vì có lo cũng chẳng thể khác được, xa quá xa.

Và lẽ ra ở thời điểm này, anh phải biết chia sẻ, động viên em vượt qua mọi khó khăn khi không có anh bên cạnh, phải nói những chuyện vui để em vui mà vững vàng đi tiếp vì ngày tháng tới của em, hơi ai hết, anh là người hiểu rất rõ khó khăn biết chừng nào ... 

Khi anh dùng phép thử với em, anh có thấy lòng mình vui hơn không? hay chỉ thấy thêm nặng lòng, thêm day dứt???

Với anh, em chưa làm bất kỳ điều gì sai để thấy thẹn với anh với con và với chính mình... nhưng anh lại làm em thấy buồn và giận lắm khi làm như vậy. Phép thử của anh có thể bị phản ứng ngược đó, anh có biết không?

Em không phải kiểu đàn bà ghen tuông vô cớ và giữ chặt người đàn ông bên mình... yêu thương là phải để người phối ngẫu thở trong bầu không khí trong lành của gia đình chứ không phải bóp nghẹt ... đến bây giờ anh vẫn chưa hiểu tính cách của em sao? 

Cho dù em có là đứa ngang bướng như thế nào đi nữa, thì em vẫn biết cái gì là giới hạn, anh không thấy là em chưa bao giờ tra hỏi anh bất kỳ điều gì dù trong lòng em có vô vàng câu muốn hỏi. Tai sao ư, bởi vì em biết hỏi anh là em tự chuốt phiền não cho riêng mình, nên thay vì hỏi, em chỉ nói chuyện vui và tự tạo niềm vui cho riêng mình và con khi anh không ở gần ...

Lúc nào anh cũng nói với em "không tin không sống được", nhưng rồi anh lại để cho em thấy anh không tự tin vào chính bản thân mình, không tin vào mối quan hệ của chúng ta. Em không muốn nhìn thấy ở anh sự thiếu quyết đoán, thiếu tự tin và thiếu cả bản lĩnh.

Khi anh đọc được những lời này, anh hãy nhớ, với em, anh không cần phải làm bất kỳ phép thử nào cả vì khi anh sống thật với chính mình, với tình cảm của mình là anh đã khẳng định niềm tin nơi em ... 

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Bài học suốt đời các con phải nhớ! ...

(Trích nhật ký cho con yêu)

Phải rồi, ngày trước mẹ đã rất rụt rè vì sống dưới sự nghiêm khắc của ông ngoại, làm cái gì cũng sợ người khác không hài lòng, làm cái gì cũng sợ người ta nghĩ về mình thế này thế khác, một thời gian dài mẹ đã sống chỉ vì những cái nhìn xung quanh, mệt mỏi và khó làm chủ bản thân...

Rồi trong cái rủi cũng có cái may, khi việc làm ăn của bà ngoại thất bại thì mẹ đã sống tự lập từ ngày đó, nên cũng dần quen với những thị phi và bỏ ngoài tai những gì cảm thấy không còn xứng đáng nữa ... Bỏ tất cả và sống cho chính mình, miễn là không làm ai tổn thương, không làm ai phải buồn, không nói những lời khó nghe khi tức giận và học cách im lặng khi cần thiết ... làm được những điều đó là may mắn của mẹ khi được làm việc cùng sếp là người Pháp và thời đại học mẹ làm bạn với những sinh viên Nhật.

Cuộc sống phải bươn chải và tự lập từ rất sớm nên đã dạy cho mẹ biết chọn lọc những điều cần thiết cho cuộc đời của mình.

Hôm nay, mẹ đưa các con đến một nhà hàng Nhật chỉ vì mẹ thích cách người Nhật dạy con cái họ phải sống như thế nào để không cảm thấy thẹn với lòng mình và xứng đáng với những người yêu thương.

Đây không phải lần đầu tiên mẹ nói đến điều này, nhưng mẹ vẫn muốn nhắc lại với các con, miệng thế gian chúng ta không lường hết được, nhưng nếu chúng ta sống tốt và biết trân trọng những người thương yêu của mình thì cả đời này chúng ta cũng sẽ không bao giờ phải thẹn với lòng mình, không sợ người khác nói gì và nghĩ gì về mình. Các con hãy nhớ đến điều đó nhé! Và quan trọng là đừng quá quan tâm đến chuyện người khác nghĩ gì về mình, vì cứ luôn lo lắng về điều đó, các con sẽ không trưởng thành được, và rồi sẽ dần trở nên tầm thường trong mắt người khác....

Bản lĩnh và vững vàng là điều mà mẹ luôn mong chờ ở các con.
Yêu các con thật nhiều!


Súp rong biển


Món nướng trên đá Phú Sĩ





Hôm nay, cầm máy trở lại sao 1 thời gian định bỏ luôn mới hay tay mình lại run. Nên hình ảnh là do người đi cùng cung cấp cho mình để sử dụng cho bài viết này ... Thank you so much :)