Thứ Hai, 15 tháng 8, 2016

Đơn giản Sài Gòn là Sài Gòn

"Có lần, bạn hỏi tôi rằng Sài Gòn có gì làm đặc sản mang về? Tôi lặng thinh.
Sài Gòn thì thứ gì cũng có, đặc sản tỉnh nào cũng có. Nhưng nói về đặc sản của thành phố, chắc chỉ có Bánh mì Sài Gòn là chết tên với mấy tiếng rao ra rả của mấy xe bánh mì đạp trên hè phố. Còn lại, Sài Gòn không có gì cả.
Nhưng có những thứ phải ở Sài Gòn mới thấy được. Như chuyện lên xuống xe ôm, nghe mấy chú xe ôm kể chuyện đời, chuyện người. Như chuyện đi ngoài đường khát nước thấy mấy bình trà đá miễn phí. Như cảm giác đi len vào những con hẻm Sài Gòn, nhìn Sài Gòn sống, Sài Gòn thở.
Sài Gòn có đủ mọi góc nhìn, từ cao đến thấp, từ sang đến nghèo, từ thành phố đến ngoại đô. Và cái cảm giác ăn một món ăn ở Sài Gòn, uống một ly cà phê đá vỉa hè ở Sài Gòn, trò chuyện ở công viên ở Sài Gòn. Những cái đó bạn không thể mang về được.
Và Sài Gòn sẽ ở lại trong bạn không phải bằng những món quà đặc sản, mà bằng ký ức về một thành phố bình dị nhưng tràn trề sức sống. Mà nói thiệt là chỉ cần nghe tiếng "Sài Gòn" thôi cũng thấy thương lắm rồi 
Phải không bạn?"
Sài Gòn đối với anh chẳng có gì để níu chân được, như anh từng nói, bởi lẽ anh không sống và hòa nhịp cùng nó, anh chỉ đến rồi đi như khách qua đường, hờ hững ... nên nó nhạt nhẽo. Vậy thôi!