Đôi khi
Em muốn chạy thật xa
Chạy thật xa định mệnh nghiệt ngã
Chấp chới, chơi vơi
Ngày
đi đêm tới
Bàn
tay em lại kiếm tìm bàn tay anh
Trong
giấc mơ
Ấm nồng
Cuồng
nhiệt
Yêu
thương không muốn rời….
Vậy
mà sao có đôi khi em tự hỏi
Ta gặp nhau có muộn màng hay đến vừa kịp lúc?
Sao em cứ thấy chông chênh một khoảng trời
Sao em chưa đủ tự tin đi cùng anh đến cuối nẻo đường đời
Sao em cứ mãi vu vơ
Khi tình yêu anh đẹp tựa một bài thơ
Mà sao em cứ luôn sợ thơ tan vỡ?
Chếch choáng
Trong hương đêm
Em lại tìm kiếm anh
Tìm bờ vai anh
Tìm khuôn ngực anh
Tìm trong kí ức
Để rồi thấy yêu thương là hiện thực
Em úp mặt vào ngực anh thổn thức
Nhớ thương cứ thế tràn về
Hạnh phúc rồi cũng vỡ oà trong vòng tay anh ấm ấp
Chợt nhận ra yêu thương này anh dành cả cho em…
Ngọc Anh