Nghe con gọi lòng mẹ đau quặn thắt
Cuộc mưu sinh chia cắt nửa tim mình
Đêm chùng chình ẩn hiện dáng hình con
Tìm hơi ấm trong khăn choàng của mẹ
Trời chuyển mùa nên đêm xuống thật lẹ
Con một mình nhớ mẹ gọi hư không
Cắn chặt môi nén nước mắt vào lòng
Mà nổi nhớ cứ dâng trào khoé mắt
Đêm trở giấc mẹ ruột gan như cắt
Choàng tỉnh rồi vẫn thấy bóng hình con
Lời ứ nghẹn không nói được cho tròn
Con thơ bé phải chịu nhiều vất vả
Mẹ đi xa như cánh cỏ bay lả
Nhớ ngoan hiền đợi mẹ buổi bình minh ...