Anh ơi!
Rồi một ngày em biết anh say nắng
Em dặn mình phải cố gắng lặng thinh
Dấu niềm đau đừng để dạ chùng chình
Nếu không thì niềm tin tan vỡ
Đàn ông nào cũng có lúc lầm lỡ
Em nhủ mình phải hiểu thế đó anh
Sống ở đời em đâu muốn cạnh tranh
Chỉ yêu anh bằng tình yêu son sắc
Anh cũng biết tình yêu em bền chặt
Theo tháng năm trao gửi cho anh rồi
Em bây giờ đâu còn tuổi đôi mươi
Nên không thể so kè cùng lớp trẻ
Anh ơi anh, thời gian nào có lẽ
Đã thương em nhớ chặt dạ ghi lòng
Em không mong được đền đáp xứng công
Mà luôn nhớ gái có công chồng chẳng phụ
Mà anh ơi, thời gian trong vũ trụ
Không thể nào quay lại buổi ban sơ...
-------------------------------------------------------------------
Viết cho anh trong những ngày em hoang mang nhất, niềm tin em dành cho anh tưởng chừng như sụp đổ hoàn toàn...