Phen này thi gan cùng thần chết
Để xem lưỡi hái ngươi đến đâu
Loảng xoảng kéo dao chờ đại phẩu
Toàn thân lạnh buốt bàn gây mê
Bác sĩ, hộ lý chạy sấp ngửa
“Ca này cẩn thận đừng lề mề …”
Sáng choang đèn phẩu bật bất ngờ
Lờ mờ cảm giác chìm giấc ngủ
Vẫn còn kịp nghe tiếng “bắt đầu”
Thương con thơ dại lòng bảo dạ
Quyết chí kiên cường đấu tay đôi
Thành tâm khấn xin Ngài thương xót
Để trẻ bé thơ mẹ vẫn còn …
(Bài thơ này ghi lại cảm xúc của tôi 2 năm trước khi vừa trải qua 1 lần thập tử nhất sinh)
Giờ đây, tôi đã 30 chấm chấm cộng, mà cũng cộng gần hết cả 2 bàn tay rồi... Với từng đó thời gian, thì tôi có hơn 10 năm sống cùng bệnh tật ... Trải qua không ít lần phẩu thuật lớn nhỏ, lần nào tôi cũng tuyên chiến với thần chết hết, có lúc tôi mệt mỏi và tuyệt vọng không còn ý chí và động lực để tuyên chiến nữa ... Nhưng cũng thật lỳ lạ là lần nào tôi cũng chiến thắng ông ta ... Có lẽ những lúc như thế tôi đã biết phó thác cho bàn tay quan phòng của Chúa. Ngài luôn ở cạnh tôi, cho tôi niềm tin và sức mạnh cũng như ý chí để vượt qua nghịch cảnh ... Lần này cũng thế, xin Ngài hãy ở bên con và cho con niềm tin để con vượt qua kiếp nạn này ... Vì bạn nhỏ đang đợi con trở về ...