Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

Lời cuối cho anh



Anh
Chúng mình đâu phải mới ngày một ngày hai
Để dỗi hờn nhau như bọn trẻ con vừa mới lớn
Để người này đổ lỗi cho người kia khi cơn giận ùa về
Em không muốn mình bày giải lê thê
Vì như thế chẳng khác nào đang bao biện
Em chỉ muốn nhận được lời thân thiện
Khi chúng mình cùng nghĩ về nhau
Chuyện hai mươi hay mười tám năm sau
Thì chẳng qua cũng chỉ là con số
Quá khứ nào rồi cũng đến hồi lấp lổ
Mọi nguồn cơn em đã nói đến tận tường
Sao anh không để ý đến những yêu thương
Mà em đã trao cho anh từ những ngày đầu tiên đó
Sao bây giờ anh cứ mờ cứ tỏ
Để nghĩ suy em dối lừa, bội phản có cơ hội chen chân.
Trong nếp nghĩ anh cứ hay phân vân
Rồi gán ghép cho em những điều thật phi lý
Em cũng biết khi yêu là ích kỷ
Cũng như anh, em muốn yêu thương duy nhất chỉ riêng mình
Nhưng cuộc đời đâu chỉ có ánh bình minh
Còn có cả những hoàng hôn tắt nắng
Nên phía cuối ngày em luôn muốn có anh...

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

Giấc mơ con chưa tròn...

Đang đêm, thằng bé gọi
Chú ơi, chú đâu rồi?
Chơi cùng con một ván
Cờ sắp sẵn rồi đây

Giật mình em mới hay
Thằng bé còn say giấc
Môi mấp mấy thành lời
Rồi nhoẻn miệng cười mơ

Trong bóng tối lập lờ
Nhìn con mà xót dạ
Lỗi này em nhận hết
Niềm vui con chưa tròn

Hôn nhẹ lên trán con
 Thằng bé bỗng trở mình
Chú về rồi hả mẹ?
Em nghe từng hồi đau

Mong là đến mai sau
Lớn lên con sẽ hiểu
Chú đi đâu, làm gì
Cũng đều nhớ về con.

Cứ tưởng đêm con mơ, sáng ra sẽ không nhớ gì. Vậy mà, gọi con dậy đi học, vừa mở mắt đã hỏi, "tối qua chú gọi điện cho mẹ phải không?" Vội vàng xếp lại mền gối em vừa nói với con "không con à, chú không gọi", "vậy mà đêm con mơ thấy chú đó mẹ", "vậy hả con?"
Dưng mà sóng mũi em cay, giọt nước cũng rơi xuống bàn tay nóng hổi...
(Những ngày giáp tết )