Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

Vô Thường

 




Đêm Phiêu

 Tặng anh người đồng hành cùng em trong 1 chặng đường .. 


Đêm Phiêu 

Tay phiêu đan xiết vào nhau
Môi phiêu hé mở nụ tình lướt qua
Đêm phiêu một bản tình ca
Đêm phiêu em hát khúc ca riêng mình
Đêm phiêu như thể còn anh
Đêm phiêu hôm ấy long lanh giọt tình ...

Ngọc Anh

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Anh còn nợ em



        

Trước đây, khi nghe Thanh Long Bass, Xuân Phú, Nguyên Khang, Đình Nguyên và Thiên Kim hát bài này tôi chỉ thấy thích.. Giờ nghe Khánh Du hát mới thấy cái khát khao thiết tha đến da diết trong từng ca từ của bài hát..
       Người đàn ông trong bài hát này có lẽ phải trả bằng chính cuộc đời của mình mới hết nợ với người phụ nữ ấy.. dù là những "món nợ" rất đỗi bình thường.. là "Công viên ghế đá lá đổ chiều êm.. là Dòng xưa bến cũ con sông êm đềm... là chim về núi nhạn trời mờ mưa đêm .. là Nụ hôn vội vàng, nắng chói qua rèm ... là Con tim bối rối, anh còn nợ em"... Và ... cuộc tình đã lỡ ... cuộc tình đã lỡ ... anh còn nợ em ..." câu này như hờn giận, như yêu thương, như đợi chờ, như khắc khoải .. mà lẽ ra khi nghe mình phải oán trách người đàn ông kia chứ không phải là một sự cảm thông, là một sự sẻ chia và ... Khánh Du đã làm tôi phải nghe bằng chính con tim của mình..
        Mỗi lần nghe bài hát này tôi lại nhớ anh, nhớ mình đã tặng anh đĩa nhạc có bài hát này và tôi cũng nhớ anh hỏi "sao em không mua 2 đĩa? Người gì mà keo quá vậy?". Một lời cảm ơn nghe rất ấn tượng ... không bao giờ tôi quên được những điều "nhỏ nhặt" mà anh đã nói lúc ở  bên tôi ... Có lẽ anh không hiểu hết ý nghĩa của đĩa nhạc mà tôi tặng anh ... điều đó cũng không sao... vì anh còn cả 1 đời để ngẫm và nghĩ ...

 

Họa thơ Chúng mình và hạnh phúc



Họa thơ chúng mình và hạnh phúc 

Móc áo ngực ... anh cài lại đã xong
Mà đường cong ngọc vẫn còn thơm ngây ngất
Cổng thiên đàng ta khép rồi lại mở
Trọn vòng tay ôm lấy trái tim hồng

Tuyệt tác của ngày mai tạo hóa sẽ ban cho
Từ tình ta nụ non vừa kết lại
Cung lành kia mầm xanh vươn từ đó
Vượt trời cao cho hạnh phúc thăng hoa

Có những lần mình thập tự bên nhau
Tóc em phủ kín thịt da anh, như mời gọi
Vượt qua cả đoạn đường sầu thăm thẳm
Nở hoa tình trong bất tận yêu thương

Và cứ thế nhục thân cùng khép kín
Rồi vỡ òa trên tuyệt đỉnh yêu thương
Em và anh hồn xác quyện vấn vương
Và bằng không cùng những lần yêu ấy...

Ngọc Anh 
(Cảm tác khi đọc bài thơ của tác giNgọc An..)

  Chúng Mình Và Hạnh Phúc

                                Có những lần khoảng cách chỉ bằng không,
                                Em với anh ... hai thành một xác hồn.
                                Trên mấy trời ta vỡ òa tuyệt đỉnh,
                                Khi nhục thân cùng khép kín vào nhau.

                                Bên gối thì thầm ... thề hẹn ngàn sau ...
                                Bỏ lại sau lưng hết đoạn đường sầu.
                                Cho yêu thương nở hoa tình bất tận,
                                Đêm ... tóc em phủ kín thịt da anh ...

                                Tiếng gọi mời ... ta lại vượt trời cao,
                                Bỏ mầm xanh vào kịp lúc cung lành.
                                Nghe như có nụ non vừa kết lại,
                                Ôi ! tuyệt vời ... tuyệt tác của ngày mai.

                                Mình có nhau ấm nóng trọn vòng tay,
                                Tình rung ngân khép mở cổng thiên đàng.
                                Đường cong ngọc nuột nà thơm ngây ngất ...
                                Để anh cài ... móc áo ngực lại cho ... 

Tiếng đêm

 

Nửa khuya, ở cái nơi như nhà mình nó vắng lặng đến tê người, trăng chiếu qua cửa sổ rọi vào nhà cứ vằn vặt đến nao lòng... Bổng đâu có tiếng khẩu cầm thổi bài Đêm Đông của Nguyễn Văn Thương nghe cứ dìu dặt làm mình khó ngủ lại càng thêm thao thức....
Những âm điệu của nó cứ xoáy vào cái khoảng lặng vốn đã ngủ yên ở ngực trái rồi .. giờ tiếng khẩu cầm kia làm xao động 1 vùng bình yên...
Cây khẩu cầm anh tặng lúc dạy em thổi cũng cất vào ngăn tủ kể từ ngày anh đi, giờ cũng nhạt màu theo thời gian ... 
Hòa theo tiếng khẩu cầm kia, em cũng thổi lại bài Đêm Đông của ngày xưa mà nghe chạnh lòng làm sao ...


Nhớ anh em viết mấy câu thơ này!

Tiếng Đêm

Khẩu cầm ai thổi đêm khuya
Làm rơi giọt nhớ vấn vương môi mềm
Trăng khuya rơi rớt bêm thềm
Gởi vào trong gió ni sầu biệt ly
Nghìn trùng cách trở còn chi
Anh giờ xa khuất em còn dương gian
Anh đi nhẹ thể chẳng màng
Để em ở lại đa mang một đời. 

Ngọc Anh


Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Sai một từ đi vài vạn ... mạng

Chỉ 1 từ thôi có thể làm mọi thứ trở nên khác đi ... 

Tháng 7 năm 1945, Chính phủ Nhật quá mệt mỏi với chiến tranh nên đã sẵn sàng đầu hàng. Khi Nội Các mới nhận được điều khoản đầu hàng không chính thức mà quân đồng minh đưa ra trong hội nghị ở Potsdam, học xét đến các điều lệ khoan hồng và có ý định chấp thuận. Nhưng họ giữ kín ý đồ đó cho tới khi nhận được tối hậu thư cuối cùng của quân đồng minh qua các nguồn tin chính thức.



Với ý định đó, Cựu Thủ tướng Kantoro Suzuki đã cố gắng thận trọng khi được hỏi về Tuyên bố Postdam. Nhưng thật không may, ông đã sử dụng một từ đồng âm khác nghĩa. Ông nói trước một cuộc họp báo rằng Nội Các đang ghi nhận tình thế "mokusatsu".
Từ "mokusatsu" có nghĩa là "xin miễn bàn vào lúc này". Nó còn có nghĩa là "không quan tâm". Cơ quan truyền thông của Nhật đã dịch nhầm theo nghĩa thứ 2. Đài phát thanh Tokyo đã phát thông tin nhầm lẫn đó trên toàn thế giới. Các bản tin nhanh ở Mỹ đã làm om sòm rằng Nhật tảng lờ Tuyên bố Potsdam và từ chối các điều khoản đầu hàng.
Hậu quả là một thảm họa đã xảy ra. Tổng thống Truman viện cớ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục tấn công và thả bom nguyên tử. Hàng trăm ngàn người Nhật đã thiệt mạng. Hai thành phố Hiroshima và Nagasaki bị phá hủy hoàn toàn chỉ vì một ông già đã dùng sai từ ....

 
Chỉ sau 3 ngày báo chí đưa ra thông tin Nhật "lđi" các điều khoản đầu hàng. Harra Truman đã viết mảnh giy này ra lệnh tấn công Nhật bằng cách thả bom nguyên tử..