Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2015

Chông chênh chiều tháng ba


Đôi chân này đã mỏi
Tìm một chốn nương nhờ
Nhưng tìm hoài đâu thấy
Ai chừa chỗ cho em? 

Có lẽ về lối quen
Biết đâu chừng còn đó
Ghế đá chiều công viên
Còn một chỗ thừa ra?

Đôi chân ngày đi qua
Xác hoa vàng trên lối
Đã qua rồi khờ dại
Sao ngập ngừng lối xưa?

__Ngọc Anh__





Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Trúc Lan

Lâu rồi nhà chẳng thêm hoa
Chỉ nghe trong gió hương nồng thoảng qua
Trúc Lan nay đã nở nhiều
Mang vào khung ảnh niềm yêu mong chờ 


















Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

Giấc mơ em không có thật


Có khi nào anh nằm mơ thấy mình được làm cha
Và được nghe tiếng khóc đầu tiên của con trẻ
Nhìn con mỉm cười trong giấc ngủ nồng say
Nhìn con mỉm cười mà lòng thấy ngất ngây

Có khi nào anh nằm mơ được nắm lấy bàn tay
Đôi bàn tay của thiên thần bé nhỏ 
Đặt lên ngực mình rồi thì thầm nho nhỏ
Có cha đây rồi con đừng sợ nghen con

Có khi nào anh nằm mơ được ủ ấm cho con
Trong vòng tay của người cha ấm áp
Như muốn truyền từng nhịp thở yêu thương
Như muốn nói rằng có cha rồi con đừng sợ gió sương

Có cha đây rồi cha sẽ hết mực yêu thương
Sẽ bước cùng con những bước đi chập chững
Chơi cùng con và học cùng con nữa
Luôn bên con cho đến lúc trưởng thành

Nhưng hình như chưa bao giờ đâu anh nhỉ?!
Nên nửa chừng anh vội bỏ em đi ... 

__Ngọc Anh__

(Viết cho em một ngày trời nắng gắt, 
Tôi ngồi nghe em kể
Rồi bỗng dưng thấy thương em thật nhiều!)