Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013

Mong manh ...



 Ảnh nghệ thuật sau làn khói

Nếu cộng hết thời gian 
Cũng đáng để mỉm cười
Gần 20 năm ...
Giờ lại buông máy thật sao?
Chén cơm, manh áo
Đã từng,
Nuốt chửng giấc mơ xưa ...

Giờ ...
Thời gian cứ lặng lẽ thoi đưa
Hình bóng đó cứ phủ mờ trong tâm trí
Em là ai mà làm tôi phải khóc
Bàn tay cứ run
Khung hình nhòe nhẹt
Méo mó cảnh, vật, người ...

Thà là bình yên
Để tôi còn biết ngày mai trời vẫn sáng
Nhịp tim đó đừng đập dồn bao nỗi
Mặn, đắng, cay từng trải
Chưa bao giờ thấy chát đắng một vành môi
Em, tờ giấy vô tri mà làm tôi bật khóc
Cắn chặt răng rồi mà nước mắt vẫn rơi ...

 Ngọc Anh





12 nhận xét:

  1. Chúc NA buổi chiều vui, an lành

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn anh thật nhiều ... Chúc bình an anh nhé!

      Xóa
  2. Ghé thăm nhà bạn và chia sẻ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mừng chị ghé chơi và chia sẻ cùng em ... :)

      Xóa
  3. Bai tho rat hay chi ah. Co cai gi do xot xa, day dut...Va bat luc...Em cam nhan thay vay chi ah.

    Trả lờiXóa
  4. bài thơ đầy tâm trạng, chẳng biết còm sao hết, chỉ chúc vui và cố lên thôi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phận người mong manh mà anh ...
      Anh sang chơi là NA vui lắm rồi... Chúc anh vui nhé!

      Xóa
  5. Bỏ không đành!
    Cố! Nhòe hình...
    Cắn chặt vành
    Máu tươm quanh
    Đành!Cam tâm
    Mong manh...!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chẳng thể khác được
      Phận người mong manh
      Đời người thật ngắn
      Đành,
      Buông tay
      Qui luật nào có đổi thay
      Khi sinh, lão, bệnh, tử
      Bao đời nay vẫn thế
      Nhưng,
      Cảm ơn đời
      Ta đã sống trọn tình vẹn nghĩa với nhân gian...
      =============
      HB ngồi lại chơi chút nhen! :)

      Xóa
  6. "Em, tờ giấy vô tri mà làm tôi bật khóc
    Cắn chặt răng rồi mà nước mắt vẫn rơi ..."
    Hay lắm !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, sự thật đôi khi đắng lòng lắm anh ha!

      Xóa