"Có lần, bạn hỏi tôi rằng Sài Gòn có gì làm đặc sản mang về? Tôi
lặng thinh.
Sài Gòn thì thứ gì cũng có, đặc sản tỉnh
nào cũng có. Nhưng nói về đặc sản của thành phố, chắc chỉ có Bánh mì Sài Gòn là chết tên với mấy
tiếng rao ra rả của mấy xe bánh mì đạp trên hè phố. Còn lại, Sài Gòn không có
gì cả.
Nhưng có những thứ phải ở Sài Gòn mới thấy được. Như chuyện lên
xuống xe ôm, nghe mấy chú xe ôm kể chuyện đời, chuyện người. Như chuyện đi
ngoài đường khát nước thấy mấy bình trà đá miễn phí. Như cảm giác đi len vào
những con hẻm Sài Gòn, nhìn Sài Gòn sống, Sài Gòn thở.
Sài Gòn có đủ mọi góc nhìn, từ cao đến thấp, từ sang đến nghèo,
từ thành phố đến ngoại đô. Và cái cảm giác ăn một món ăn ở Sài Gòn, uống một ly
cà phê đá vỉa hè ở Sài Gòn, trò chuyện ở công viên ở Sài Gòn. Những cái đó bạn
không thể mang về được.
Và Sài Gòn sẽ ở lại trong bạn không phải bằng những món quà đặc
sản, mà bằng ký ức về một thành phố bình dị nhưng tràn trề sức sống. Mà nói
thiệt là chỉ cần nghe tiếng "Sài Gòn" thôi cũng thấy thương lắm rồi
Phải không bạn?"
Sài Gòn đối với anh chẳng có gì để níu chân được, như anh từng nói, bởi lẽ anh không sống và hòa nhịp cùng nó, anh chỉ đến rồi đi như khách qua đường, hờ hững ... nên nó nhạt nhẽo. Vậy thôi!
Sài gòn xưa với anh có nhiều kỉ niệm. Sài gòn nay đúng như em nói chỉ có tiếng rao bánh mỳ ở các bến xe . Sang thăm em ngày đầu tuần chúc em vui nhiều
Trả lờiXóaLâu rồi em mới về nhà blog, cám ơn anh đã ghé qua. Anh có khỏe không nè?
Xóasài gòn là nơi có đủ mọi thứ. sài gòn đẹp lắm sái gòn ơi.
Trả lờiXóaHihi.. dạ Sài Gòn đẹp trong cách cảm nhận của từng người.
XóaDVD chỉ sống ở Sài Gòn một thời gian ngắn (đi học), nhưng cũng thấy những hẻm nhỏ, vỉa hè có lẽ đằm thắm, dễ gần gũi...
Trả lờiXóa...
Lang thang trên mạng, vô tình lạc vào nhà, chúc chủ gia vui khỏe, an lành!
Dạ, từng góc nhỏ sài Gòn đằm thắm và khó quên.
XóaChúc DVD ngày bình yên nhé!