Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

Lời cuối

Chuyện chúng mình dừng lại ở đây thôi
Chắc có lẽ không cau trầu cưới xin hai họ
Lại thêm chuyện của người đàn bà nọ
Nên anh xem thường gọi hai tiếng “mày, tao”?

Em không dám nhận mình hiểu rộng học cao
Nhưng em biết rõ câu nào mình nên nói
Cũng chưa bao giờ dám buông lời gian dối
Oán giận người anh trút hết lên em

Chuyện ở đời đen trắng cứ nhá nhem
Em là vợ, là người tình, hay mẹ của con anh???
Chức danh nào dành cho em trọn vẹn nhất
Đã bao giờ anh nghĩ đến hay chưa?

Lời cạn rồi nên ngữ nghĩa cũng thưa
Em đem hết nén cho vừa tròn câu chữ
Về sau này trong mọi điều mọi thứ
Anh, nhớ dặn mình đừng giận quá mất khôn …

Ngọc Anh







5 nhận xét:

  1. có giống như "tình già" của Phan Khôi hả em, chúc em luôn an vui nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tình Già
      Tác giả: Phan Khôi Hai mươi bốn năm xưa, một đêm vừa gió lại vừa mưa.
      Dưới ngọn đèn mờ, trong gian nhà nhỏ,
      Hai cái đầu xanh kề nhau than thở:
      - Ôi đôi ta, tình thương nhau thì vẫn nặng,
      Mà lấy nhau hẳn là không đặng,
      Để đến nỗi, tình trước phụ sau,
      Chi cho bằng sớm liệu mà buông nhau.
      - Hay! mới bạc làm sao chớ?
      Buông nhau làm sao cho nỡ!
      Thương được chừng nào hay chừng nấy,
      Chẳng qua ông Trời bắt đôi ta phải vậy!
      Ta là nhân ngãi, đâu phải vợ chồng.
      Mà tính việc thủy chung?
      Hai mươi bốn năm sau. Tình cờ đất khách gặp nhau.
      Đôi cái đầu đều bạc.
      Nếu chẳng quen lung đố nhìn ra được.
      Ôn chuyện cũ mà thôi. Liếc đưa nhau đi rồi,
      Con mắt còn có đuôi.

      (Phong Hóa, 24 janvier 1933)

      Xóa
    2. Dạ, anh cũng vui khỏe nhé!

      Xóa
  2. Chuyện chúng mình dừng lại ở đây thôi
    Buộc vào nhau cho cả hai thêm khổ
    Em luôn thấy chồng người là vĩ đại
    Chồng của em luôn là thứ tầm thường
    và thế rồi cuộc sống nặng nề trôi
    bỏ thì thương mà vương thì thêm tội
    Tình nghĩa không còn thì hai người hai lối
    Lời cuối cùng ta giải phóng đời nhau
    CẢM TÁC - MRC ....

    Trả lờiXóa