Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

Vô đề

Có đổ rượu cay vào con chữ đâu
Sao nghe chát đắng dội đều lên thi tứ?
Vặn trở mình nghe niềm đau chất ứ 
Tháng ba nào làm con chữ oằn lên?

Lâm bồn rồi khai sinh buổi tháng tư
Sao em vẫn còn đau niềm đau cũ?
Ướm vào chân những tinh ranh trời đất
Bước qua rồi sao còn thắt, buột, đau?

Ngửa mặt nhìn trời trả hết vào ngày sau
Ôm vầng trăng hát ru tình khúc cuối
Vượt cạn rồi tháng tư thôi hờn tuổi
Thắp lên em, môi thanh thoát nụ cười ...

(Họa thơ HB)

28 nhận xét:

  1. Một người, rồi thêm một người, lại thêm một người...
    Biết làm sao?

    Trả lờiXóa
  2. Trả lời
    1. Rủ nhau để ép tháng ba
      Làm sao để được nở hoa tháng này
      Ủ cho thật kín, thật đầy
      Để cho con chữ xéo dày nổi đau

      Đau nên mới phải tìm nhau
      Chia nhau một ít nổi đau bớt thừa
      Trăng đau trăng đỏ vàng thao
      Người đau người chỉ đong đưa với mình

      Xóa
    2. Hổng biết mần thơ. Chạy! :P

      Xóa
    3. Chạy đi đâu nói với để chạy theo!
      Thiệt hôn đó, mần thơ đến cong cả chữ mà nói không biết.::))

      Xóa
    4. Chại zô đọc thơ típ Cún ơi ời ..hehe..

      Xóa
    5. Chạy qua đốt nhà thì có. Như vậy chủ nhà mới chịu về!

      Xóa
  3. Cùng phận nhé, nên ngông nga thi tứ
    Ai hiểu mình? Ừ! Thì hiểu, thì vui
    Mà không hiểu, cũng kệ đấy qua thôi
    Vì năm tháng giũ phai đời má phấn

    Tháng tư xanh nhìn lá đời non ấn
    Nào ai tường sự lâm trận tháng ba
    Chuyện hồi sinh phải có kiếp tử òa
    Nên càng hiểu đau...phôi pha....là vậy?

    Nhưng sẽ đến...ngày tháng tư tróc vẩy
    Để tồn sinh những mãi mãi thiên hà
    Chỉ là ta đau chung kiếp đàn bà
    Nên thi thỏa những can qua...
    xoa phận...!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ, xoa phận ...
      Bằng thi thỏa can qua
      Kiếp đàn bà
      Phận số gắn hồng nhan
      Đốt hết mình
      Hồi sinh một kiếp khác
      Khép tháng ba
      Cánh hoa tàn man mác
      Đón tháng tư
      Tróc vẩy vẫn tươi cười ...


      Xóa
    2. @VL
      Có rủ nhau đâu rất tình cờ
      Tháng ba cháy nắng co con chữ
      Vô tình đâu đó dội thi thơ
      ..........
      haiza...

      Xóa
    3. Tháng ba người khác đang lo
      Co con chữ hết đâm lo cho người
      Tưởng đâu còn dấu nụ cười
      Lại buông hết cả lời mười đắng cay
      ...

      Xóa
    4. Đang chờ nè! Trốn thật lâu giờ mới xuất hiện.

      Xóa
    5. hihi... có lúc nào đó mất tích luôn đó anh

      Xóa
    6. Dù có trốn đi đâu cũng tìm được mà. Bạn " Tui" ngoài ấy nhiều lắm!

      Xóa
    7. Đợi thui ..hí..hí.. xem công lực tới đâu ...

      Xóa
    8. Tò mò quá đi, phải tìm mới biết được!

      Xóa
  4. Ừ, xoa phận ...bằng thi thỏa can qua
    Kiếp đàn bà phận số gắn hồng nhan
    Đốt hết mình hồi sinh một kiếp khác
    Khép tháng ba cánh hoa tàn man mác
    Đón tháng tư tróc vẩy vẫn tươi cười ...(@NA)

    Đến tháng năm cháy bỏng da người
    Chờ tháng sáu trời mưa khộng dứt
    Mưa ngâu về tháng bảy tìm nhau
    Cầu Ô thước chờ phiên mấy lượt
    Tủi phận mình sóng sượt nềm đau
    Ngó lên cao trăng rằm tháng tám
    Lại nhủ thầm ngày đó mình yêu
    Sao đường ta cứ mãi liêu xiêu
    Chia hai nữa, cơn đau hoài chẳng dứt
    Tháng chín về trời thu trong vắt
    Đôi mắt nào một thuở nhìn quen
    Trời mùa thu sao mãi đan xen
    Thương và giận để vầng trăng phải khóc
    Tháng mười về chớm mùa se lạnh
    Đường thênh thang côi cút một mình ta
    Nhớ ngày xưa mưa ướt nơi xa
    Che cái lạnh, bờ vai nào ta tựa
    Quay hoảnh lại mười một về qua phố
    Rét se se nỗi nhớ hóa đong đầy
    Tháng mười hai vừa tròn năm chất ngất
    Khối tình riêng ta khóc cho người
    Thôi ta về nơi chốn tìm vui
    Đời có khóc, khóc nhiều chi cũng vậy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thơ hay quá hà .. hihi..

      Xóa
    2. Ai khơi mào thì lo mà trả nợ đi. Không được khen rồi huề nha!

      Xóa
    3. Nợ thi ca sao rát lòng con chữ
      Xoa dịu rồi vẫn cứ thấy chênh vênh
      Ngày tháng tư nỗi nhớ cứ cồn lên
      Mùa thương nhớ đong cho đầy phận nữ

      Má môi hồng tháng năm nào ấp ủ
      Để bây giờ đem trả hết nhân gian
      Ngẩng đầu nhìn trời vẫn thế mênh mang
      Cuối xuống dưới, đất trần gian em đứng

      Ngó quanh mình núi đồi thì sừng sững
      Có nơi nào gọi là chốn bình an...

      Xóa
    4. Nợ chữ tình sao xát mòn con chữ
      Tội tình chi để đến xót chẳng yên
      Hồn lênh đênh để nhớ rớt qua miền
      Trách phận nữ dùng dằn chi đến nỗi

      Má môi hồng của riêng mình một cõi
      Chỉ trời xanh riêng tặng chỉ mỗi mình
      Bởi hồn mê nên chẳng thấy môi xinh
      Đem trao tặng phí hoài mà vẫn tiếc

      Chốn bình yên nơi nào cho mắt biếc
      Lối đường nào sao chỉ mỗi mình qua
      Để ý nhìn vẫn có kẽ lén ta
      Ngắm mắc biếc ôi sao mà xinh thế

      Trong vô vàn người qua chưa vội biết
      Có khi nào ta gặp để rồi xa
      Vô tình chi để phải mất người ta
      Rồi tự trách, người ta yêu chẳng có
      ...

      Xóa
  5. qua tham Ngoc anh dao nay mat pass

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hèn chi Ngọc Anh sanh nhà cứ thấy im ru hà. Mừng anh tìm được chìa khóa để vào nhà ..hihi

      Xóa
  6. sang thăm em, chúc em nhiều niềm vui nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em cám ơn anh nhiều .. Biết anh vẫn khỏe, em vui!

      Xóa