Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

Tháng tám


Tháng tám
Cái sắc thu vàng của miền nam không có nhưng tôi cũng cảm nhận được trong hơi gió chút dịu mát của mùa thu, mà sao chẳng thể làm tôi vui hơn được.

Tháng tám
Trở giấc giữa đêm khi nghe có tiếng gọi văng vẳng từ xa vọng về "Mẹ ơi!" là lòng tôi lại quặn thắt, lại chông chênh, lại xót xa, lại vừa vuột mất một bàn tay bé nhỏ, tôi rơi vào khoảng không bất định  ... Nên tôi cũng sợ mình thức giấc giữa đêm. 

Tháng tám 
Trời vẫn còn mưa, nên tôi chẳng thể nhìn thấy ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh của tôi vào những đêm mưa đó, buồn đến nao lòng, và tự ủi an mình, bé con của tôi đã đến được thiên đàng.

Tháng tám
Những cơn bão dữ cũng đến, gió cũng thật mạnh, những hạt mưa trĩu nặng trong gió, quất vào mặt tôi rát buốt ... như giận hờn, như trách móc sao tôi để anh nằm lại một mình trên đồi cao.

Tháng tám
Anh đi trong sắc thu vàng của chậu hoa cúc trên bệ cửa sổ căn gác nhỏ tôi trọ. Sau vài ngày anh đi, từng cánh, từng cánh rời đài hoa rồi rơi tả tơi trong cơn gió thu lùa qua ... Tôi chơi vơi không vừa tay níu ... Anh mãi không về...

Tháng tám
Chỉ còn vài ngày nữa tôi lại mang cúc vàng lên thăm anh. 19 năm, 19 cái thu vàng đều mưa, 19 không phải là một con số lớn nhưng cũng không phải là một con số nhỏ cho một đời người...

Năm nay, con số đó sẽ tròn 20. Tôi vẫn không vừa tay níu, chỉ nghe đời mênh mang...



2 nhận xét:

  1. chúc Ngọc Anh tháng Tám nhiều kỷ niệm.
    " Tôi vẫn không vừa tay níu, chỉ nghe đời mênh mang... "
    tháng 8 mưa ...!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, Tháng 8 mưa vẫn còn nặng hạt mà anh...
      N.Anh cũng mong anh tháng 8 năm nay đong đầy kỷ niệm nha :)

      Xóa