Anh có còn quay lại nữa không anh
Ngày tháng tới chông chênh về một phía
Cái cầm tay sao thưa nới lỏng dần
Bỗng giật mình sợ hát khúc phân ly
Mà mình em đã đôi lần cầm chắc
Ai cũng biết "có đâu chừng" rất thật
Em dặn mình khi ấy nhớ đừng đau
Đừng để cho tâm, dạ phải nát nhàu
Cứ mỉm cười ngẩng cao đầu đón nhận.
Em cũng biết chữ Duyên cùng chữ Phận
Nên hiểu rằng Định Mệnh sẽ về theo
Em cuối ngày tựa như mảnh trăng treo
Sợ cành cong níu không vừa kịp lúc
Đời một người như dòng sông uốn khúc
Có ai biết lúc nào dòng nước chảy nhẹ êm
Có ai biết lúc nào người sẽ lãng quên
Vì duyên mỏng nên tình chia đôi ngả...
(1 chiều tiễn anh đi)
12.2014
Tôi vô tình đọc được tâm sự của em
Trả lờiXóaViết cho em - thương cho người phụ nữ đa đoan lụy tình ...
Người đàn bà giơ bàn tay tội nghiệp
Van xin thêm một chút lòng thương
Đoạn trường sao lắm nỗi vấn vương
Tình đã chết, hãy ngẩng đầu mà bước
Em đừng níu, đừng xin cho được
Dẫu đổi bằng danh dự của chính em
Đời còn dài, hãy vững bước lên
Người đàn ông đó không còn yêu em
Cố lên em, đừng đợi chờ duyên phận
Cám ơn Người rảo bước dạo qua...
XóaChúc Người luôn ấm áp yên để rồi lại ghé thăm em thêm nhiều lần nữa nhé :)