Chuyện chúng mình dừng lại ở đây thôi
Chắc có lẽ không cau trầu cưới xin hai họ
Lại thêm chuyện của người đàn bà nọ
Nên anh xem thường gọi hai tiếng “mày, tao”?
Em không dám nhận mình hiểu rộng học cao
Nhưng em biết rõ câu nào mình nên nói
Cũng chưa bao giờ dám buông lời gian dối
Oán giận người anh trút hết lên em
Chuyện ở đời đen trắng cứ nhá nhem
Em là vợ, là người tình, hay mẹ của con anh???
Chức danh nào dành cho em trọn vẹn nhất
Đã bao giờ anh nghĩ đến hay chưa?
Lời cạn rồi nên ngữ nghĩa cũng thưa
Em đem hết nén cho vừa tròn câu chữ
Về sau này trong mọi điều mọi thứ
Anh, nhớ dặn mình đừng giận quá mất khôn …
Ngọc Anh