Anh
Chúng mình đâu phải mới ngày một ngày hai
Để dỗi hờn nhau như bọn trẻ con vừa mới lớn
Để người này đổ lỗi cho người kia khi cơn giận ùa về
Em không muốn mình bày giải lê thê
Vì như thế chẳng khác nào đang bao biện
Em chỉ muốn nhận được lời thân thiện
Khi chúng mình cùng nghĩ về nhau
Chuyện hai mươi hay mười tám năm sau
Thì chẳng qua cũng chỉ là con số
Quá khứ nào rồi cũng đến hồi lấp lổ
Mọi nguồn cơn em đã nói đến tận tường
Sao anh không để ý đến những yêu thương
Mà em đã trao cho anh từ những ngày đầu tiên đó
Sao bây giờ anh cứ mờ cứ tỏ
Để nghĩ suy em dối lừa, bội phản có cơ hội chen chân.
Trong nếp nghĩ anh cứ hay phân vân
Rồi gán ghép cho em những điều thật phi lý
Em cũng biết khi yêu là ích kỷ
Cũng như anh, em muốn yêu thương duy nhất chỉ riêng mình
Nhưng cuộc đời đâu chỉ có ánh bình minh
Còn có cả những hoàng hôn tắt nắng
Nên phía cuối ngày em luôn muốn có anh...
Thủa si mê tắm tóc còn không nhỉ
Trả lờiXóaHay đã chìm vào không gian gió đưa
Lại lần nữa ư một mối tình mưa
Cho lòng em lại hoang sơ cổ mộ
.
Là phận gái em lần tìm bến đỗ
Một bình yên với mắt nhớ ngày đêm
Cớ gì đây em lại vỡ hoa thềm
Rồi lần cuối chia ly trong nước mắt
.
Nhắn em nè lòng em dẫu chân chất
Nhưng cuộc đời có lắm những quắt quay
Đã yêu nhau mộng đến bước sum vầy
Chớ để cho nhân gian đùa miệng lưỡi .................
Sự đời đâu vẹn hết mười mươi
XóaNgười ở xa nên lắm lúc rối bời
Yêu thương có và hờn ghen cũng có
Nên đôi lần người cứ thấy chơi vơi
Em thật thà chân chất lắm anh ơi
Sợ thềm hoa rơi vỡ ánh chiều tà
Sợ chia ly vì những điều vô lý
Sợ mắt mình hoen ướt lúc hoàng hôn
Em vẫn biết nhân gian đùa miệng lưỡi
Nhưng lòng trung trinh sẽ nở đóa hoa cười
Người thật tâm sẽ quay đầu nhìn lại
Vì yêu thương đâu dễ sẽ nhạt phai ....