Em dự tính chiều mai mới lên thăm anh, nhưng mai em không đi
được, nhìn đồng hồ vẫn còn sớm, em vội lên thăm anh...
20 năm, không năm nào em bỏ quên anh, cứ lặng lẽ lên với bó
cúc vàng, dịu vợi trong chiều nhạt nắng.
Ngọn đồi nơi anh nằm bảng lãng như có khói cho em cảm giác
như anh đang bước cùng em, bình yên đến lạ kỳ.
Đặt bó hoa vào căn nhà nhỏ nơi anh nằm đó, thắp cho anh nén
hương, lần nào nước mắt em cũng rơi dẫu chẳng bao giờ muốn, vậy mà vẫn không
khác được ...
Lần này, em mang theo đàn và muốn hát lại bài hát năm xưa
cho anh nghe, dù bây giờ em không còn hát hay như ngày xưa nữa, ngón đàn từ
ngày anh đi cũng trở nên chai cứng vì thời gian, từ ngày anh mất em cũng giấu
luôn chuyện mình biết chơi đàn, thi thoảng chỉ đi hát cho đỡ nhớ. Mà tự dưng
sao em lại nhớ cái ngày xưa đó quá anh à. Những ngày anh đàn cho em hát trong
phòng trà của anh. Cái phòng trà nhỏ xinh nơi con đường nhỏ thân quen mà giờ đã
là đại lộ lớn rồi, dường như em không còn định hình được vị trí đó nữa ... Anh
vẫn thích em hát mộc, anh nói em hát mộc nghe rất nhẹ nhàng, anh thích, khách
quen cũng thích ...
Lần nào lên thăm anh không mang hoa, thì em kể chuyện, không
kể chuyện thì em làm thơ, tất cả anh đều thích có đúng không?! Anh cười rồi đó,
lúc nào cũng cười thật hiền sau khung ảnh ...
Lần này ưu ái cho anh hơn vì con số tròn chẳn 20 nên em vừa
mang hoa, vừa làm thơ, vừa ôn chuyện cũ cùng anh và sẽ hát cho anh nghe nữa ...
Hoa thì em đã đặt vào nhà anh rồi, đàn và hát em cũng đã hát
xong rồi, chuyện ngày xưa em cũng kể lại cho anh thật tỉ mỉ rồi ... Thôi đừng
buồn nữa, em đọc thơ anh nghe nè!
Thăm Anh Ngày Thu Vắng
Nhặt tiếng đêm thở dài
Em xâu thành từng chuỗi
Từng chuỗi nhớ về anh
Hai mươi cái xuân xanh
Nghe đời mình hiu quạnh
Em không vừa tay níu
Vuột mất anh thật nhanh
Đời người phủ rêu xanh
Rồi đến ngày rêu úa
Mặn, đắng, chua, cay, ngọt
Rơi từng giọt qua tay
Làm ướt đôi mi gầy
Em ngày xưa còn đó
Anh giờ khuất chân mây
Lối xưa về bỏ ngõ
Ngoài trời mưa vẫn bay
Lên thăm anh lần này
Nghe đời sao cô lẻ
Lạc mất một bàn tay
Cung đàn đâu còn hay
Như ngày xưa anh hát
Chuyện cây đàn bỏ quên
Bài không tên còn đó
Cuối cùng rồi mất nhau
Em vỗ từng phím nhẹ
Hát lần cuối anh nghe
Đàn bỏ quên ngày nọ
Bụi phủ mờ trên dây
Bài không tên ngày đó
Em hát cho đời mình
Mà anh vẫn lặng thinh
Trong chiều vàng nhạt nắng
Ngọn đồi thật vắng lặng
Câu ca cũng nát nhàu
Nghe đời mình thật đau...
Một ngày thu tháng 8/2014
Lòng vẫn ru tình khúc
Trả lờiXóaDẫu hai mươi năm rồi
Trên bước đường nổi trôi
Mà bóng anh chẳng nhạt
.
Em đếm mùa cô quạnh
Từng giọt thời gian rơi
Tiếng hắt hiu trong đời
Vì tình lòng rơi khuất
.
Nay thu nữa lại đến
Lời thương vẫn chẳng nhòa
Vẫn đau đáu hồn hoa
Cung đàn tình bỏ ngỏ ...............
...........
Thăm em -chúc chủ nhật vui vẻ em nè -
Khúc tình hai mươi năm
XóaChẳng nhạt theo màu nắng
Dẫu đời mình vắng lặng
Vẫn xanh mãi thời gian
-------------
Cám ơn a Minh Lê thật nhiều đã ghé thăm N.Anh một sáng đầu thu...
Chuyện tình hai mươi năm
Trả lờiXóaCủa một mùa Thu cũ
Dõi mắt nhìn xa xăm
Buông cung sầu ngọn gió
Dứt duyên tình một thuở
Người về với trăng sao
Còn riêng mình vẫn nợ
Mang nỗi nhớ cồn cào
Ru người câu hát xưa
Hay ru mình hoài niệm
Buông chùng một lời thơ
Để lòng thêm xao xuyến
Hai mươi năm duyên nợ
Đem trả người không vay
Hai mươi năm trăn trở
Tương tư một bóng mây
Mai trở về lặng lẽ
Giấu cùng đàn vào thơ
Lau khô đôi dòng lệ
Lại một mình bơ vơ.
Có bài thơ dang dở
XóaViết vội trên đường về
Hai mươi mùa thu vắng
Anh nào đâu có hay?
Em bước những bước say
Mong tìm về miên viễn
Tìm bàn tay năm nào
Nên đời cứ hanh hao
Thôi em buông anh nhé
Nhẹ nhàng và bình yên
Anh về nơi tiên cảnh
Trần gian lắm ưu phiền
--------------------
Lâu rồi mới lại thấy anh Rêu sang chơi đó. Ngày đầu thu êm đềm anh nhé!
Hai mươi mùa thu vắng
Trả lờiXóaĐêm vẫn dài miên man
Đêm thật dài em nhỉ
Bình minh rồi cũng lên
Anh hay thức về đêm
Nỗi buồn anh nếm trải
Trời lại chuyển cơn mưa
Cho lòng thêm thương nhớ
Anh sẽ về bên em
Hai mươi mùa thu vắng
Anh nào đâu có hay...
Thời gian vuột qua tay
XóaĐâu hay từng thu vắng
Em lặng lẽ bên đời
Đợi anh từng khoảnh khắc
Đợi hết ngày nắng tắt
Rồi đêm thâu một mình
Mong lại đến bình minh
Tìm ánh hồng sự sống
Tìm trong bao hy vọng
Tìm trong nỗi nhớ mong
Chợt hạnh phúc ngập tràn
Anh về trong giấc mộng...