I
Dù gió có thổi qua khung cửa
Em vẫn ngồi buông xõa tóc ngang vai
Ánh mắt ấy thẫm sâu màu của biển
Như đợi chờ ai đó buổi hoàng hôn.
II
Rặng phi lao uốn mình theo chiều gió
Nặng nỗi đau nhờ gió cuốn đi giùm
Cát cuộn lên tung bụi mờ một hướng
Có dáng người đâu đó khuất trong sương.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Chi-Con-Bien-Thoi-Quang-Linh/ZWZAC67C.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét