Ngày còn trẻ 1 chút, thi thoảng cũng thấy ấm ức khi ai đó nói mình thế này thế kia, giờ thì ai có nói gì cũng thấy vô nghĩa.
Không phải vô cảm với đối phương mà chỉ thấy mình không cần thiết phải tranh cãi, không cần thiết phải biện minh hay đưa ra bất cứ lời nói nào để minh chứng cả. Đơn giản, có nói gì thì họ cũng nghĩ họ đúng mình sai, thôi kệ...
Mình cứ thế im lặng sống cuộc đời của mình, nhắn tin không trả lời, chặn fb hay mở mình cũng không quan tâm, đăng ảnh gì, nói gì như cố chọc tức mình cũng im lặng, lâu dần, họ nghĩ chắc mình điên, chắc mình tức họ lắm, thù họ lắm nên họ gọi mình không nghe máy, họ nghĩ mình vô cảm ...
Lẽ ra, họ phải tự hiểu, từ rất lâu rồi họ đã trở nên vô nghĩa với mình rồi mới phải chứ!